[Đạo Mộ Bút Ký] – Phiên ngoại Bọn họ đang làm gì – Phần 2

[Đạo Mộ Bút Ký] – Phiên ngoại

Bọn họ đang làm gì – Phần 2.

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc (cập nhật ngày 5/4/2017)

Edit: Phong Thanh Dương

69223e43gw1eqpeuwic4fj20nm12y0yb.jpg

  Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, ở sâu trong nghìn dặm hoang mạc Sài Đạt Mộc, một người mỉm cười ngồi trên một tảng nham thạch nhìn về phương xa, bất kỳ phương hướng nào xung quanh hắn, trong vòng một trăm dặm ngoại trừ đá và cát thì chẳng có gì khác. Tuy nhiên dường như hắn chẳng hề lo lắng chút nào, thế giới này dường như chẳng có quan hệ gì đến hắn, sau đó hắn phủi quần áo đầy bụi đất của mình, quơ quơ bình nước đã cạn đáy, đeo kính râm lên, nhằm hướng đông mà đi.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  Augusta, Maine, buổi tối, phía trong nhà hàng Trung Quốc “Đại Đăng”, một người Trung Quốc đang rửa bát, mẹ hắn đang ở ngoài tính toán số sách, dưới ánh đèn bàn mờ tối, người mẹ có vẻ cực kỳ yên tĩnh bình thản, hắn yên lặng nhìn, úp xuống một chiếc bát cuối cùng, đi tới bên cửa số. Ngoài kia chính là sông Kennebec, gió sông lay động chuông lục giác trên khuyên tai hắn. Hắn hít vào một hơi, cầu mong sự tĩnh lặng này có thể tiếp tục kéo dài.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  Hàng Châu mới vào thu, không khí còn oi bức, bên Tây Hồ có một cửa hàng đồ cổ nho nhỏ, bên trong có một người đang buồn chán muốn chết. Ông chủ cửa hàng biến mất đã rất lâu. Hai tháng nay doanh thu được 600 đồng, hắn tự quyết định trả lương cho mình, trong lòng vẫn hơi thấp thỏm. Tuy nhiên, nghĩ lại một công việc như vậy có bị đuổi việc thì có thể thế nào. Vì vậy hắn yên tâm tiếp tục chơi bài Spider.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Trên hộ chiếu của anh có một mục bị thiếu dấu, rốt cuộc là anh đã xuất quan ở đâu?” Hải quan nhìn người đàn ông trước mặt. “Có à?”. Người đàn ông tiếp nhận hộ chiếu. “Đóng đủ dấu rồi đó thôi, chắc anh nhìn nhầm rồi.” Hải quan nhìn lại lần nữa, không khỏi nhíu mày, vừa rồi rõ ràng không có mà. Anh ta cẩn thận nhìn kỹ, đành phải trả lại: “Xin lỗi, chào mừng anh đến Quảng Châu.” Người đàn ông cười gật đầu, nhìn đồng hồ đeo tay. Ngày này cuối cùng cũng tới.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Có thuốc lá không? Xin hỏi anh có thể cho tôi xin một điếu không?” Một cô gái tóc ngắn cản hắn ở cửa sân bay. Người đàn ông nhìn cô gái: “Bình thường cô hay hút loại nào?” “Trung Nam Hải số 2,5. Không sao, hiện tại loại nào tôi cũng hút được.” Người đàn ông lấy trong túi ra một bao Trung Nam Hải, rút một điếu đưa cô gái. “Có lửa không?” “Không phải đã đốt rồi sao?”. Người đàn ông ho khan một tiếng, cô gái phát hiện thuốc lá trong tay mình đúng là đã được đốt.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Oa, thật kỳ diệu, anh dùng ảo thuật phải không?” Cô gái nở nụ cười, người đàn ông nhìn xung quanh, nói với cô: “Được rồi, cô có thể đưa tôi đến một nơi không? Đã lâu rồi tôi không về đó, trí nhớ không được tốt.” “Taxi có thể đưa anh đi mà.” “Sợ rằng không được.” Người đàn ông nói: “Chỗ này khá đặc biệt.”

==================

  Hắc Nhãn Kính, Vương Minh, nhà hàng ở Mỹ không chắc lắm, 3 cái cuối là Giải Tử Dương.

Posted on 05.04.2017, in Khác and tagged , , . Bookmark the permalink. 4 bình luận.

  1. Cám ơn chủ nhà đã dịch nheee! Nhưng cho mình hỏi tí là Giải Tử Dương xuất hiện ở phần nào vậy ?! Mình quên mất nhân vật này 😦

    Thích

  2. ơ.thế không có Ngô Tà với Muộn Du Bình ạ

    Thích

  3. Nhà hàng cũng là Giải Tử Dương, chỉ có hắn đeo chuông đồng lục giác

    Đã thích bởi 2 người

Bình luận về bài viết này