Monthly Archives: Tháng Ba 2017

[Đạo Mộ Bút Ký] – Đoản tín: Chút tâm sự của Ngô Tà

Kể lại: Chút tâm sự của Ngô Tà

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Edit: TPNN

IMG_4449

Ngô Tà viết ra chút tâm sự trong bản ghi chép của mình.

1. Tôi thực sự không muốn thừa nhận, tuy nhiên tôi biết rất rõ mình rất thích ngâm chân.

Vào lúc tôi chỉ muốn ngừng làm việc liền nhớ tới chậu ngâm chân, tôi cảm nhận được điểm này, nhớ đến lời mẹ tôi từng nói: “Mỗi ngày đàn ông cũng nên ngâm chân một lần.”

Tôi hiện tại càng cảm thấy mẹ nói có lý, không biết vì sao trước đây tôi đơn giản là luôn luôn không tin lời này, nghĩ ngâm chân sao có thể thoải mái.

Bây giờ nghĩ lại đúng là sống uổng phí bao năm tháng như vậy, nếu sớm biết thoải mái đến mức này hẳn là tầm 18, 19 tuổi tôi đã bắt đầu ngâm chân. Read the rest of this entry

[Đạo Mộ Bút Ký] – Mừng sinh nhật 40 tuổi của Ngô Tà

Nguyên danh: Kể lại: Đoản mừng sinh nhật muộn vài ngày

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Edit: TPNN

183462_434732509895513_1187893089_n.jpg

Tôi xem ngày trên điện thoại, nếu không phải mẹ tôi vừa nhắn tới thì tôi cũng chẳng nhớ là sinh nhật mình nữa. Lại nói tiếp hồi tôi tầm hai mươi tuổi, đối với sinh nhật tôi dường như mẹ tôi không mấy sốt ruột, khi đó bà có lẽ sốt ruột với thời gian của mình hơn, hiện tại thật ra lại rất sốt sắng, bắt đầu để ý những ngày đặc biệt như vậy.

Tôi đã sớm quên mất sinh nhật thì như thế nào, trước đây nhiều lần sinh nhật đều trôi qua ở rừng sâu núi cao, ngày tháng không rõ, chỉ nhớ rằng mình đã vào bao nhiêu ngày, vì thế đến lúc đi ra thì sinh nhật đã qua. Tại nơi đầy áp lực và mê hoặc, loại chuyện này thực sự cũng chẳng có cách nào lưu tâm.

Năm nay rảnh rỗi, thấy ngày này tôi cũng chỉ suy tưởng chừng một giây, già thêm một tuổi bây giờ đối với tôi mà nói giống như một tiếng tích tắc của kim giây, theo lẽ thường hẳn là chẳng quan tâm mới đúng.

Tôi tắt điện thoại, xoay người hỏi Bàn Tử: “Bàn Tử, anh còn nhớ hồi bé anh làm gì trong ngày sinh nhật không?”

Bàn Tử ở bên cạnh cắt móng chân, ngậm thuốc: “Sinh cái rắm! Bàn gia tôi trời sinh trời dưỡng, muốn sinh nhật thì sinh nhật, chuyện như vậy chỉ cần vui là được, còn con mẹ nó theo quy tắc?”

Xem sinh nhật Bàn Tử, ở thời đại của hắn quả thực cũng khó tưởng tượng đến khái niệm sinh nhật một cách rõ ràng, Bàn Tử quay lại hỏi tôi: “Làm sao vậy? Trống vắng quá?”

“Sao anh biết là trống vắng?” Tôi không rõ vì sao nói sinh nhật lại trống vắng. Bàn Tử nhả điếu thuốc ra: “Cậu muốn đi chơi không cần mượn cớ sinh nhật đâu, Bàn gia luôn có cách, cửa Vương tỷ cũng không tệ, buổi tối còn làm cả thịt kho tàu nữa.”

“Vương tỷ?” Phan Gia viên buôn bán còn có một kiêm chức gọi là Vương tỷ? Cửa là cửa gì? Trong lòng tôi buồn bực, trở về không lâu mà Bàn Tử đã khai chi tán diệp rồi? “Anh gọi là chị, chẳng lẽ tôi gọi là dì? Không phải anh quen được ở vũ trường đấy chứ?”

Bàn Tử bỏ bấm móng tay xuống, buông chân vào chậu nước nóng, thoải mái thở ra, nói: “Đó là tôn kính với nghề nghiệp của người ta, nói xem tổ chức sinh nhật thì cậu muốn làm gì? Ít nhất chúng ta cũng phải ra ngoài đánh một bữa, gọi Hạt Tử, Hoa Tử, Bàn gia tôi đãi, ăn xong đi xông hơi massage, lại đi xem kịch nói.”

Tôi nhìn anh ta một lúc, Muộn Du Bình bên cạnh cũng bị anh ta kéo đi ngâm chân, hai người tựa trên ghế, dưới chân hơi nước bốc nghi ngút. Tôi thở dài, cũng lấy chậu ngâm chân của mình ở bên cạnh ra, đổ nước nóng.

“Tôi muốn đi xem kịch.” Tôi đặt chân xuống chậu bỗng nhiên nghĩ đến: “Chúng ta đi xem đi.”

(hoàn)

————-

Từ lúc nào mà Tà cũng như con ghẻ rồi, hôm sinh nhật tui chờ mãi ông chẳng ra chương nào, tặng ảnh một bức tranh, cho đến giờ nhắc đến tui vẫn nghi đó là do con ông vẽ đó nha.

Vâng, hẳn là đi xem kịch, chắc kịch Tàng hải hoa đang công diễn ở Hàng Châu, hay Bắc Kinh ấy nhỉ, hình như Bắc Kinh diễn xong rồi. Vì vụ kịch này nên Tam Thúc rất bận… nên chưa có Hạ tuế thiên :v

bc0768b.jpg

cre: Tam Thúc