Các bài viết cũ

Lão Cửu Môn- Chương 6

Lão Cửu Môn

Chương 6: Cầm chiêng

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

11228028_794769973964918_1466173665416918153_n

Trương Khải Sơn nhìn Tề Thiết Chủy, người ta nói trong nghề hoành hành ngoài nghề kinh sợ, có vài người bình thường nhìn rất khiếp nhược hèn nhát, vừa đến lĩnh vực mình quen thuộc sẽ biến đổi thành một người khác, trong lòng thích thú, cười mà không nói, muốn nhìn xem hắn sẽ nói cái gì.

Phó quan họ Trương lúc này có phần bất an, nhìn Trương Khải Sơn muốn nói lại thôi, Trương Khải Sơn khó hiểu hỏi: “Cậu căng thẳng cái gì?”

“Phật gia, tôi cầm tinh con rắn.” Anh ta nhỏ giọng nói, Trương Khải Sơn thiếu chút nữa bật cười, lập tức cười nhạt: “Người Trương gia bát tự không cứng rắn đều đã chết hết ở Đông Bắc rồi, đừng ngớ ngẩn nữa, cậu còn chưa bị tôi khắc chết thì ai cũng không khắc chết cậu được.” Read the rest of this entry

Lão Cửu Môn- Chương 5

Lão Cửu Môn

Chương 5: Quan tài sắt

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

12042670_794769903964925_7840124193247601155_n

Trương Khải Sơn nhìn lại, lập tức dừng bước. Vừa rồi tâm tư buông lỏng nên ông có chút hoảng hốt, Tề Thiết Chủy vừa nhắc tới, ông cũng hiểu được có vấn đề.

Sự khác biệt ngay bề ngoài chính là một đoạn toa xe cuối cùng được tăng cường bọc thép, lớp thép càng dày, hàn lại càng kín. Nhưng Trương Khải Sơn mơ hồ cảm giác được một sự bất đồng khác, tuy nhiên ông suy nghĩ hết lần này tới lần khác vẫn không nắm bắt được cảm giác không thích hợp này.

“Lão thầy bói, đừng thừa nước đục thả câu. Cậu nói thử xem, nếu có lý thì toa xe cuối cùng này cậu không cần đi vào.” Read the rest of this entry

Lão Cửu Môn- chương 4

Lão Cửu Môn

Chương 4: Toa xe cuối cùng

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

12091409_794769810631601_5940535241247103033_o

“Gia.” Phó quan đi phía trước chỉ vào toa xe kế tiếp, cửa vào đã bị mạng nhện phủ kín, có thể thấy trên cửa sơn lên mấy hàng chữ kỳ quái. “Là tiếng Nhật Bản.”

“Đọc hiểu không?”

“Móc sổ, móc chấm.” Phó quan liếc vài chữ Nhật trên cửa. “Móc..móc tròn.”

“Đọc không hiểu cứ việc nói thẳng.” Trương Khải Sơn dạy dỗ anh ta một câu. Anh ta ngượng ngùng cúi đầu, ấn sụp vành mũ xuống, rút súng lục ra lên đạn, đi lên mở cửa, phát hiện cửa đã bị hàn chết cứng. Read the rest of this entry

Lão Cửu Môn- Chương 3

Lão Cửu Môn

Chương 3: Giáp đông tứ mộ

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

 006aWdf9gw1ex9p5xs21mj31kw0xgwhy

Tề Thiết Chủy nói với Trương Khải Sơn, Tề gia nhất phái, thời cổ phân âm dương, định càn khôn, ban ngày làm việc tính bát tự, chọn âm trạch, tìm long mạch, ban đêm trông núi điểm sao, làm nghề trộm mộ. Đến thế hệ của phụ thân hắn rốt cuộc là tư chất kém cỏi nhất, đạo hạnh nông cạn, hắn lại còn kém hơn, chỉ học được ở phụ thân một ít mặt ngoài mà đã là lão Bát của Trường Sa Cửu Môn. Điều này chứng tỏ học thức và năng lực của tổ tiên Tề gia thâm sâu không lường được.

Một phái này quy củ rất nhiều, có người nói do xem trộm quá nhiều thiên cơ nên phải khoá miệng lánh đời, trong đó rất nhiều giai thoại lý thú. Đến thế hệ của Tề Bát đã biến thành chuyện cổ tích kể đầu giường. Lúc lâm chung, phụ thân hắn mơ mơ hồ hồ, nói với hắn vài lời tối nghĩa khó hiểu, trong đó có một quy tắc. Đó là cao thủ của Tề gia khi tiến vào nơi thập phần hung hiểm, phát hiện mình không còn cửa sinh, sẽ treo gương thanh đồng lên đầu ngựa của mình, để nó mang theo pháp đồ chuyên biệt mà chạy ra, muốn cho hậu thế biết được mình chết ở nơi nào và tại sao. Read the rest of this entry

Lão Cửu Môn- Chương 2

Lão Cửu Môn

Chương 2: Tề Thiết Chủy

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

12208561_794768147298434_9098576663734231174_n

 

Tề Thiết Chủy nhoài người ra cửa sổ, xe đang đi tới phía ngoài trạm xe lửa Trường Sa, hắn thấy hiến binh bao vây một vòng lại một vòng, dân chúng xem náo nhiệt còn chưa kịp tụ tập đã bị đuổi đi. Trong lòng hắn thầm nghĩ, Phật Gia mới canh năm đã gọi, còn kém lôi hắn từ cửa hàng đi ra, không ổn không ổn, tiếp kiến Phật gia quả là thể diện quá lớn, chẳng biết là chuyện gì mà không chờ nổi đến hừng đông, hắn còn chưa kịp rửa mặt, ăn chút gì đó đã bị gọi đến, chứng tỏ là Phật Gia cần hắn đến gấp. Nếu làm Phật Gia chờ lâu, chẳng phải cái lư hương nhỏ của hắn cũng sẽ đổ sao.

Tề Thiết Chủy nhìn ra ngoài xe, vừa nghĩ kiếm cớ chạy ra thì xe đã chạy vào khu quản chế, cửa xe vừa mở ra, phó quan của Phật Gia đã tiến lên nghênh đón. Read the rest of this entry