Các bài viết cũ

[Đạo Mộ Bút Ký] – Phiên ngoại Bọn họ đang làm gì – Phần 2

[Đạo Mộ Bút Ký] – Phiên ngoại

Bọn họ đang làm gì – Phần 2.

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc (cập nhật ngày 5/4/2017)

Edit: Phong Thanh Dương

69223e43gw1eqpeuwic4fj20nm12y0yb.jpg

  Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, ở sâu trong nghìn dặm hoang mạc Sài Đạt Mộc, một người mỉm cười ngồi trên một tảng nham thạch nhìn về phương xa, bất kỳ phương hướng nào xung quanh hắn, trong vòng một trăm dặm ngoại trừ đá và cát thì chẳng có gì khác. Tuy nhiên dường như hắn chẳng hề lo lắng chút nào, thế giới này dường như chẳng có quan hệ gì đến hắn, sau đó hắn phủi quần áo đầy bụi đất của mình, quơ quơ bình nước đã cạn đáy, đeo kính râm lên, nhằm hướng đông mà đi.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  Augusta, Maine, buổi tối, phía trong nhà hàng Trung Quốc “Đại Đăng”, một người Trung Quốc đang rửa bát, mẹ hắn đang ở ngoài tính toán số sách, dưới ánh đèn bàn mờ tối, người mẹ có vẻ cực kỳ yên tĩnh bình thản, hắn yên lặng nhìn, úp xuống một chiếc bát cuối cùng, đi tới bên cửa số. Ngoài kia chính là sông Kennebec, gió sông lay động chuông lục giác trên khuyên tai hắn. Hắn hít vào một hơi, cầu mong sự tĩnh lặng này có thể tiếp tục kéo dài.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  Hàng Châu mới vào thu, không khí còn oi bức, bên Tây Hồ có một cửa hàng đồ cổ nho nhỏ, bên trong có một người đang buồn chán muốn chết. Ông chủ cửa hàng biến mất đã rất lâu. Hai tháng nay doanh thu được 600 đồng, hắn tự quyết định trả lương cho mình, trong lòng vẫn hơi thấp thỏm. Tuy nhiên, nghĩ lại một công việc như vậy có bị đuổi việc thì có thể thế nào. Vì vậy hắn yên tâm tiếp tục chơi bài Spider.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Trên hộ chiếu của anh có một mục bị thiếu dấu, rốt cuộc là anh đã xuất quan ở đâu?” Hải quan nhìn người đàn ông trước mặt. “Có à?”. Người đàn ông tiếp nhận hộ chiếu. “Đóng đủ dấu rồi đó thôi, chắc anh nhìn nhầm rồi.” Hải quan nhìn lại lần nữa, không khỏi nhíu mày, vừa rồi rõ ràng không có mà. Anh ta cẩn thận nhìn kỹ, đành phải trả lại: “Xin lỗi, chào mừng anh đến Quảng Châu.” Người đàn ông cười gật đầu, nhìn đồng hồ đeo tay. Ngày này cuối cùng cũng tới.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Có thuốc lá không? Xin hỏi anh có thể cho tôi xin một điếu không?” Một cô gái tóc ngắn cản hắn ở cửa sân bay. Người đàn ông nhìn cô gái: “Bình thường cô hay hút loại nào?” “Trung Nam Hải số 2,5. Không sao, hiện tại loại nào tôi cũng hút được.” Người đàn ông lấy trong túi ra một bao Trung Nam Hải, rút một điếu đưa cô gái. “Có lửa không?” “Không phải đã đốt rồi sao?”. Người đàn ông ho khan một tiếng, cô gái phát hiện thuốc lá trong tay mình đúng là đã được đốt.

~Đường phân cách nhòe nét mực~

  “Oa, thật kỳ diệu, anh dùng ảo thuật phải không?” Cô gái nở nụ cười, người đàn ông nhìn xung quanh, nói với cô: “Được rồi, cô có thể đưa tôi đến một nơi không? Đã lâu rồi tôi không về đó, trí nhớ không được tốt.” “Taxi có thể đưa anh đi mà.” “Sợ rằng không được.” Người đàn ông nói: “Chỗ này khá đặc biệt.”

==================

  Hắc Nhãn Kính, Vương Minh, nhà hàng ở Mỹ không chắc lắm, 3 cái cuối là Giải Tử Dương.

Phiên ngoại bổ sung (tiếp) – Làm chứng minh thư (2)

Ngoại truyện: Làm chứng minh thư (2)

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

“Khách hàng của anh tên là gì?” Nhân viên hỏi Vương Minh, “Không có bất kỳ cái gì chứng minh thân phận lúc trước à?”

“Vương chủ nhiệm của các cậu chưa nói với các cậu sao? Tất cả đều bị cháy hết trong một trận hỏa hoạn, hơn nữa cậu cũng biết cả cái thôn đó đều không hộ khẩu.”

“Tại sao anh ta không tự mình đến xử lý, anh là gì của anh ta?”

“Sao cậu hỏi nhiều thế, không phải tôi đã nói trước với cấp trên của cậu rồi sao.”

Vương Minh lau mồ hôi, nhân viên đưa cho anh một tờ giấy: Mời khai tên.

Vương Minh suy nghĩ một lát, gọi điện thoại: “Ông chủ, cần phải làm rõ, hiện tại lấy tên là gì, chẳng lẽ thật sự gọi là Trương Khởi Linh? Đây không phải chỉ là chức vị à?”

Trong điện thoại truyền ra một hồi tiếng trò chuyện, Vương Minh gật đầu, viết xuống ba chữ Trương Khởi Linh, giao cho nhân viên giải quyết hộ tịch, người kia nhìn một chút, cảm thán: “Thật là thần tiên.”

Nói xong bắt đầu nhập vào, Vương Minh chờ ở bên cạnh, cảm giác mình đang trải nghiệm một đại sự, đại khái sau mấy lần gõ phím, nhân viên ủa một tiếng: “Lạ thật, hệ thống có phải đang trục trặc hay không?”

Làm sao vậy?

Cái tên này không thể nhập vào.

Nhân viên vừa nói xong, bỗng nhiên điện thoại bên tay anh ta bỗng đổ chuông, gần như đồng thời, điện thoại bàn bên cạnh cũng đổ chuông, trong vòng mấy giây, bọn họ có thể nghe thấy tất cả điện thoại trong cục cảnh sát đều đổ chuông.

Vương Minh sắc mặt trắng bệch, nhìn tất cả mọi người trong cục cảnh sát đều luống cuống tay chân.

===========

Hư cấu, đến cái tên cũng vi diệu vậy à, có một ông béo đeo kính mắt, muốn gõ 张起灵 lúc nào là được lúc ấy :v

Sa hải 4- chương 39

Chương 39: Gặp lại Lâm Kỳ Trung

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

u=2898547305,1345252611&fm=21&gp=0

Vương Minh nhìn về phía tôi, bằng đó tính chuyên nghiệp cậu ta vẫn phải có, cậu ta biết ai mới là ông chủ.

Tôi gật đầu, bảo cậu ta lái xe đi, tuy nhiên chưa cần rời khỏi thị trấn, bởi tôi và Lâm Kỳ Trung còn có một món nợ chưa tính sổ.

Người này nhất định phải biết gì đó, cho nên mới vứt tôi lại nơi hoang sơn dã lĩnh cùng con hồ ly kia, nhưng tôi tin rằng hắn không có quan hệ gì với gia tộc mà tôi kiêng kỵ, bởi vì thủ đoạn của hắn quá kém.

Bản thân gia tộc kia cũng không sẵn sàng sử dụng bạo lực thái quá, bởi vì ở thế hệ của bọn họ, nếu sử dụng bạo lực sẽ làm cho tất cả đầu mối bị huỷ diệt, đó là chuyện rất mệt nhọc và khổ sở.

Vương Minh đưa cho tôi tư liệu về Lâm Kỳ Trung mà cậu ta đã điều tra được, tất nhiên không phải năng lực của cậu ta đã có thể làm được mà chắc là do hoả kế nào đó giỏi về điều tra thực hiện, cậu ta chỉ sắp xếp lại. Read the rest of this entry

ĐẠO MỘ BÚT KÝ- NIÊN BIỂU CHI TIẾT

Không thể khẳng định bài này là do Tam Thúc viết nhưng thời gian và sự việc được nghiên cứu rất cụ thể, chi tiết nên có giá trị tham khảo rất cao. Hơn nữa những sự việc xảy ra được liệt kê theo thời gian cũng coi như tóm tắt lại toàn bộ diễn tiến cốt truyện từ cổ đến kim, xuyên suốt nội dung của cả ba bộ Đạo mộ bút ký, Tàng hải hoa, Sa hải nên dài dễ sợ, ước chừng phải đến 3, 4 part gì đó 😀

Cảm ơn bạn Tranggon đã cung cấp nguồn cho bọn mình ❤

ĐẠO MỘ BÚT KÝ- NIÊN BIỂU CHI TIẾT

Edit: HangNguyen

Beta: Thanh Phong Ngân Nguyệt

~~~
Niên biểu chi tiết Đạo mộ bút ký

2d71a1f8b6c7dacdd86ca138022b54f1

– Khoảng 1000 năm trước công nguyên
Xuất hiện Chu Mục Vương, Lỗ Dương Vương và Thiết Diện Sinh, quỷ tỉ và áo ngọc.
Chu Mục Vương phát động kế hoạch ngàn năm.
– Khoảng năm 1368
Uông Tàng Hải được sinh ra. Sau khi hiểu thấu cách thức vận hành của Trương gia liền nghĩ cách làm Trương gia sụp đổ. Ông ta đi khắp bắc nam sông núi, đem vô số mảnh nhỏ sách lụa cất giữ manh mối, giấu trong lăng mộ các triều đại. Tới năm 68 tuổi nhận sự bổ nhiệm của hoàng đế đi sứ biệt quốc. Sau đó tham gia vào cuộc kiến thiết Thanh Đồng môn của Vạn Nô Vương, nhìn thấy được chung cực.
– 1864 Lò luyện đan Thanh Đồng
– Khoảng năm 1900: Nhị Nguyệt Hồng, Trương Khải Sơn, Hắc Bối Lão Lục được sinh ra.
– Trước sau năm 1910: Trương Hải Khách ra đời.
– Khoảng năm 1912: Thời kì vương triều Mãn Thanh cuối cùng, người họ Trương mở quan tài Chu Mục vương trước hẹn.
Cùng thời điểm này, Trương Khởi Linh ra đời, bị chọn thành “biểu tượng trường sinh”, đưa ra khỏi Nepan.

Read the rest of this entry

Mười năm sau- Part 18

Mười năm sau

Part 18:

Edit : Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương

46a56d017d3ae78787cf6ad60a172c40

Đánh đến cái thứ hai Vương Minh mới tỉnh lại, xoa đầu nghi hoặc nhìn tôi: “Làm sao?”

Tôi đi tới đánh hắn một trận, đánh hắn bỏ chạy khắp doanh địa. “Ngô Tà! Đừng tưởng ngươi nhiều người mà ta sợ ngươi!” Tôi càng giận hơn, tung chân đá hắn lảo đảo một cái, Bàn Tử giơ chân ra ngáng, Vương Minh ngã xuống như chó gặm bùn. Tôi đi tới túm hắn, quát lên: “Nói, cậu ở đây làm gì?” Read the rest of this entry

Mười năm sau- Part 16 + 17

Mười năm sau -Part 16 + 17

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thannh Dương

Part 16: Khuôn mặt lớn

10301513_787846071332437_2803206132397419690_n

Cho dù số lượng bọn khỉ trong miệng có nhiều hơn nữa cũng tuyệt đối không thể gây ra động tĩnh lớn như vậy. Mọi người rụt cổ lại, tập trung nhìn xuống dưới chân, chần chừ mấy giây, lại một rung động kịch liệt nữa, bụi bên trên trút hết xuống đầu chúng tôi.

Phương thức tư duy của tôi không giống người khác, vì thế tôi cực kỳ nghi ngờ, tôi biết độ rộng và độ cao của lòng giếng, loại rung động kịch liệt này phải là một vật thể rất nặng, qua quá trình tăng tốc để đâm vào đống mảnh sành vỡ dưới kia. Read the rest of this entry

Mười năm sau- Part 15

Mười năm sau

Part 15

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương

Đây chính là nguyên tắc đầu tiên trong 9 nguyên tắc của tôi: Gặp khó khăn đầu tiên phải tìm bạn bè trợ giúp.

Tìm kiếm sự giúp đỡ thật ra là kỹ năng đệ nhất trên thế giới, người có kỹ năng này hầu như có thể làm bất kỳ việc gì.

Bắt đầu kỹ năng này phải có năng lực không biết xấu hổ. Read the rest of this entry