Các bài viết cũ

[Đạo Mộ Bút Ký] – Trùng Khải – Chương 10

Đạo Mộ Bút Ký – Trùng Khải

Chương 10: Tôi là Trương Khởi Linh

Edit: TPNN

7dee7af7210d2fcf7789e6b58e7a4f69

Tôi tặc lưỡi một tiếng, thầm nghĩ anh dẹp đi, còn bày đặt trả lời như vậy dọa tôi sợ, mười năm trước có lẽ còn sợ một chút, hiện giờ có trực tiếp nhảy vào quan tài cũng chẳng run chân.

Lời tuy nói vậy nhưng trong lòng không khỏi có phần căng thẳng. Rốt cuộc cũng đã lâu lắm không khai quan rồi, tôi hít sâu một hơi đi tới, liền thấy bên trong quan tài trạng thái bày biện khá kỳ quái, trong cỗ quan tài này không phải sợi bông mục nát hay một bãi nước đen hoặc các loại nấm sợi, trong thạch quan này vậy mà có rất nhiều thứ giống con hà biển kí sinh vào đá ngầm, nổi lên dày đặc những cục u như bị bệnh mụn cơm. Thi thể nằm trên những con hà này, nhưng mà lại nằm nghiêng, bên trên đầu khớp xương cũng toàn là những con hà, vì vậy không thể thấy rõ hình dạng vốn có của thi thể. Read the rest of this entry

[Đạo Mộ Bút Ký] Phiên ngoại cuộc sống thường ngày của Thiết tam giác ở thôn Vũ

Đạo mộ bút ký ngoại truyện:  Cuộc sống thường ngày của Thiết tam giác ở thôn Vũ

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Nguồn: weibo Tam Thúc ngày 3/1/2017 (sao giờ mới biết cái này nha, chắc rình rập weixin riết quên luôn weibo rồi).

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

a43f336c05dad7f7cc1180f2c045546b.jpeg

1.

Đám người Trương Hải Khách đến Phúc Kiến du lịch, thuận tiện đến thăm tộc trưởng, bọn họ đến làm thói quen của chúng tôi có chút đảo lộn, tuy là bọn họ theo truyền thống mang tới rất nhiều quà tặng thăm viếng trưởng bối. Đủ các thể loại rượu thuốc Hongkong, đông trùng hạ thảo, thậm chí còn có melatonin. Read the rest of this entry

Phiên ngoại bổ sung (tiếp) – Làm chứng minh thư (2)

Ngoại truyện: Làm chứng minh thư (2)

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

“Khách hàng của anh tên là gì?” Nhân viên hỏi Vương Minh, “Không có bất kỳ cái gì chứng minh thân phận lúc trước à?”

“Vương chủ nhiệm của các cậu chưa nói với các cậu sao? Tất cả đều bị cháy hết trong một trận hỏa hoạn, hơn nữa cậu cũng biết cả cái thôn đó đều không hộ khẩu.”

“Tại sao anh ta không tự mình đến xử lý, anh là gì của anh ta?”

“Sao cậu hỏi nhiều thế, không phải tôi đã nói trước với cấp trên của cậu rồi sao.”

Vương Minh lau mồ hôi, nhân viên đưa cho anh một tờ giấy: Mời khai tên.

Vương Minh suy nghĩ một lát, gọi điện thoại: “Ông chủ, cần phải làm rõ, hiện tại lấy tên là gì, chẳng lẽ thật sự gọi là Trương Khởi Linh? Đây không phải chỉ là chức vị à?”

Trong điện thoại truyền ra một hồi tiếng trò chuyện, Vương Minh gật đầu, viết xuống ba chữ Trương Khởi Linh, giao cho nhân viên giải quyết hộ tịch, người kia nhìn một chút, cảm thán: “Thật là thần tiên.”

Nói xong bắt đầu nhập vào, Vương Minh chờ ở bên cạnh, cảm giác mình đang trải nghiệm một đại sự, đại khái sau mấy lần gõ phím, nhân viên ủa một tiếng: “Lạ thật, hệ thống có phải đang trục trặc hay không?”

Làm sao vậy?

Cái tên này không thể nhập vào.

Nhân viên vừa nói xong, bỗng nhiên điện thoại bên tay anh ta bỗng đổ chuông, gần như đồng thời, điện thoại bàn bên cạnh cũng đổ chuông, trong vòng mấy giây, bọn họ có thể nghe thấy tất cả điện thoại trong cục cảnh sát đều đổ chuông.

Vương Minh sắc mặt trắng bệch, nhìn tất cả mọi người trong cục cảnh sát đều luống cuống tay chân.

===========

Hư cấu, đến cái tên cũng vi diệu vậy à, có một ông béo đeo kính mắt, muốn gõ 张起灵 lúc nào là được lúc ấy :v

Phiên ngoại bổ sung

Phiên ngoại ngắn bổ sung

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

1. Gia phả sai lệch

69223e43gw1enjs1x03l4j20sg0gtdix.jpg

Trong một căn nhà vùng nông thôn Phúc Kiến, một mình hắn nhìn chằm chằm vào gia phả dán trên vách tường, dựa theo ký ức của tất cả mọi người, tất cả ký ức của mấy đời người về những cái tên toàn bộ được sắp xếp ra. Tuy có sự khuyết thiếu rõ ràng, nhưng nhìn đi nhìn lại cảm thấy vô cùng chân thực.

Hắn đã nhìn chằm chằm vách tường mấy ngày liền, đều không phải là hoài niệm hay những cảm xúc khác, hắn ý thức được rất rõ, tờ gia phả này là sai. Hơn nữa phương thức gây sai lầm cực kỳ đáng kinh ngạc, hắn từng chút từng chút căn cứ vào những mảnh vụn ký ức để giải thích sai lệch trên đó. Read the rest of this entry

Hạ Tuế Thiên 2017 (tiếp) – Manh trủng – Chương 4

Hạ Tuế Thiên 2017 – Manh trủng

Chương 4: Đến lúc

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Daomu.full.1476631

Tôi yên lặng ăn cơm, trứng xào cà chua, trứng xào hành tây.

Không có thời gian đi mua thức ăn, Bàn Tử tìm hàng xóm mượn đồ nấu bếp, đại khái chỉ có thể làm ra vài món như vậy, hơn nữa mua được lạc rang muối ở góc đường, như vậy cũng đủ rồi.

Bàn Tử yên lặng uống rượu, Muộn Du Bình ăn rất ít. Bắc Kinh rất khô ráo, lúc mới đến còn thấy rất thoải mái, bây giờ ngược lại bắt đầu thấy nhớ Phúc Kiến ẩm ướt. Read the rest of this entry

Hạ Tuế Thiên 2017 – Phần 1 – Chương 6 + Chương 7

Hạ Tuế Thiên 2017

Phần 1 – Chương 6 + Chương 7

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Chương 6: Tiểu Trương Ca kể lại

Cửa phòng khách của Hắc Hạt Tử là kiểu tiền sảnh Trung Quốc, hai bên đặt ghế gỗ lim như Tụ Nghĩa Sảnh (trong Thủy Hử), trên đầu treo một tấm bảng lớn, viết Truyền thống thanh bạch.

Sàn nhà lát gạch thời Hán, thời gian trước hắn nhiều tiền, nơi này được làm rất cầu kỳ, cũng không biết tích cóp nhiều năm như vậy đổ vào đâu hết, chúng tôi đi vào gian trong, ghế đệm đều bọc vải bông cũ kỹ, sàn trải thảm, đệm ngồi vứt lung tung, khắp nơi là mô hình Gunpla, vừa nhìn đã biết là Tô Vạn mua, không dám mang về nhà bày nên chất đống ở chỗ này.

Vừa đóng cửa hệ thống sưởi hơi trong phòng đã đủ ấm, cởi áo khoác ngồi xuống sô pha tôi cũng đã nguôi giận không ít. Read the rest of this entry

Hạ Tuế Thiên 2017 – Dẫn

Hạ tuế thiên 2017 – Dẫn (??!)

Tác giả: Nam Phái Tam Thúc

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt.

69223e43gw1ejrnikfkloj20qe18pgrs

Tết âm lịch 2017, đây là cái tết âm lịch thứ hai từ lúc Trương Khởi Linh trở về.

Ngày 26 tháng 1, 29 Tết, Ngô Tà và Bàn Tử từ Bắc Kinh vội vã chạy về Phúc Kiến, để một mình Trương Khởi Linh ở nhà chuẩn bị hàng Tết, Ngô Tà vẫn có phần lo lắng vì vậy chỉ ở lại Bắc Kinh vài ngày liền giục Bàn Tử trở về thôn Vũ.

Bàn Tử lải nhải suốt đường về, nói cái gì mà trở về chốn cũ cũng không được ở lâu vài ngày.

Về đến thôn, Trương Khởi Linh đang đứng trong sân mà ngẩn người nhìn đám gà con lông vàng chạy tới chạy lui trên mặt đất. Read the rest of this entry